Con người có những điều những thứ có thể không tự quyết định được nhưng chúng ta có quyền quyết định mình sống thế nào. Muốn là một người có tầm nhìn xa rộng thì cũng không phải khi sinh ra đã có, tất cả đều nhờ sự nỗ lực của bản thân mình.
Có thể bạn quan tâm Tâm cần phải tĩnh, tài cần phải học: Phương pháp làm chủ tâm trí có thể tạo ra những điều nhiệm màu
Cách tiết kiệm thêm mỗi ngày 30000 đồng, sau 10 năm có 5 tỷ trong tay
Để trở thành một người có tầm nhìn xa thì nên đầu tư vào cho bản thân. Nely Galán, người được tờ New York Times gọi là “thiên tài kinh doanh đến từ vùng nhiệt đới”, cô từng chỉ là một cô gái nhập cư Cuba bình thường.
Năm đầu cấp 3, cô suýt bỏ học vì không đủ tiền đóng học phí. Cô kiếm tiền đóng học phí bằng cách giúp một bà lão trên cùng con phố bán mỹ phẩm. Sau khi tốt nghiệp, cô từng bước phát triển từ một thực tập sinh trở thành nhà sản xuất, tạo ra hơn 700 chương trình.
Sau khi kiếm được chút tiền, Nely Galán không tiêu xài phung phí mà tiếp tục đầu tư cho bản thân. Cô lấy bằng Cử nhân văn học và học thêm 4 năm nữa để lấy bằng Thạc sĩ Tâm lý học. Bằng cách không ngừng làm giàu cho bản thân, cô đã trở thành một phù thủy kinh doanh trong giới kinh doanh Mỹ và đạt được tự do tài chính.
Trả lời phỏng vấn, Nely Galán thẳng thắn cho biết: “Thành công của tôi bắt nguồn từ việc không ngừng đầu tư vào bản thân. Mỗi người đều có thể tự làm chủ cuộc sống của mình, đừng dừng việc đầu tư vào bản thân, hãy tự nắm giữ thành công và hạnh phúc trong tay mình”.
Người khôn ngoan sẽ sáng suốt sẽ dốc tiền cho 3 “hũ vàng” này, chắc chắn cuộc sống sẽ đủ đầy hơn rất nhiều.
Đầu tư cho các mối quan hệ, chú trọng ân tình
Một người muốn tồn tại và phát triển tốt trong xã hội nhất định phải xây dựng được những vòng tròn quan hệ tốt của riêng mình. Đó có thể là những vòng tròn quan hệ xã giao, những vòng tròn quan hệ học hỏi, những vòng tròn quan hệ về công việc…
Nhà tâm lý học Adler từng nói: “Rắc rối của mỗi người đều bắt nguồn từ mối quan hệ giữa các cá nhân với nhau”.
Tương tác với mọi người là một phần tất yếu trong cuộc sống của mỗi người.
Trong mối quan hệ của bạn, lời nói và việc làm của bạn quyết định cuộc sống của bạn.
Doanh nhân Jack Welch từng nói: “Một người sau lưng bạn nói bạn thế nào phụ thuộc vào chất lượng bữa ăn lần cuối bạn mời họ ra sao.”
Những người thực sự khôn ngoan sẽ không quản giàu nghèo mà chú trọng đến việc có qua có lại trong xã giao, tuyệt đối không ăn không uống không của người khác mãi. Khi cần thiết, hãy mời người khác ăn một bữa cơm, vừa biểu thị sự cảm kích, vừa gia tăng tình cảm.
Đầu tư cho con cái, chú trọng đến giáo dục
Đầu tư, giáo dục cho con cái là điều nên làm.
Thời Xuân Thu, Tăng Tử cùng vợ đi chợ, con trai cứ khóc quấy đòi đi theo. Người vợ liền nói: “Con đừng khóc nữa, khi nào về bố mẹ mổ lợn làm thịt cho.” Khi về nhà, Tăng Tử lập lức đem lợn ra thịt. Ông không thể để vợ thất tín với con.
Thời ấy, giá của một con lợn có thể bằng thu nhập cả một năm của một gia đình. Đối với hành động của Tăng Tử, rất nhiều người cảm thấy khó hiểu, nhưng nếu xem đó là một khoản đầu tư cho con cái thì chúng ta đều có thể hiểu được.
Lỗ Ai Công từng nói: “Chưa có việc con cái giàu có mà cha mẹ lại nghèo đi.” Cho dù cuộc sống có khó khăn thế nào thì cũng phải có trách nhiệm nuôi dưỡng con cái thật tốt. Suy cho cùng, một người khi đã đến tuổi trung niên, nhìn con cái có tiền đồ thì sẽ hạnh phúc.
Bàng Chúng Vọng có mẹ bị bại liệt, bố bệnh tâm thần, cả gia đình sống trong căn nhà đất dột nát. Để trang trải nợ nần, họ chỉ biết đi nhặt vải vụn, thu gom phế phẩm. Sống trong hoàn cảnh như vậy, nam sinh Bàng Chúng Vọng (Trung Quốc) đã đạt điểm cao trong kỳ thi tuyển sinh đại học, đậu vào Đại học Thanh Hoa – một trong những trường đại học hàng đầu châu Á.
Sự xuất sắc của Bàng Chúng Vọng không chỉ nhờ vào nghị lực và bản lĩnh của bản thân mà còn do người mẹ đã cho con nền giáo dục gia đình quý giá.
Bà Chí Cần – mẹ của Bàng Chúng Vọng bị tật nứt đốt sống bẩm sinh, hai chân bị cụt. Cha em bị tâm thần, chỉ có thể làm việc bán thời gian với những người cùng làng khi tỉnh táo. Thu nhập hàng năm chỉ từ 4 đến 5 nghìn nhân dân tệ (khoảng hơn 13 triệu đồng). Ông thậm chí còn phải nhặt rác để nuôi sống gia đình.
Bà Chí Cần cũng tự đi làm một số công việc chân tay đơn giản để phụ giúp chồng. Nhưng không may, năm 5 tuổi, cậu con trai bị chẩn đoán mắc bệnh tim bẩm sinh.
Nhưng Chí Cần chưa bao giờ có ý định bỏ cuộc, theo quan điểm của cô: khi đau khổ đến, thay vì ngồi than van, hãy bình tĩnh đón nhận và nỗ lực giải quyết. Vì vậy, Chí Cần đã nhờ cậu con trai của mình đẩy xe lăn đi vay tiền từng nhà, cuối cùng có đủ tiền cho ca phẫu thuật. Bàng Chúng Vọng được chữa khỏi, nhưng tình hình kinh tế của gia đình ngày càng tồi tệ.
Điều khiến nhiều người ngưỡng mộ là bà mẹ không bao giờ than vãn với con rằng phải cố gắng học hành chăm chỉ vì nhà quá nghèo. Thay vào đó, khi nhìn thấy những đứa trẻ cùng tuổi có đồ ăn vặt và đồ chơi mà con không có, bà khuyên con có thể nhặt chai nhựa và bìa cứng để bán, sau khi có tiền sẽ mua được thứ mình thích.
> Bạn nên xem Tiềm năng của con người là vô hạn: ai cũng có thể làm được điều mình muốn!
“Con phải giải quyết vấn đề đang đối mặt, rồi chuyển sang vấn đề tiếp theo“. Đây là chân lý đầu tiên mà Bàng Chúng Vọng học được từ nghèo khó và đau khổ.
Vì vậy, sau này dù gặp khó khăn trong cuộc sống hay học tập, Bàng Chúng Vọng đều giải quyết chúng từng bước một cách thực tế. Chính nhờ thói quen đối mặt trực tiếp với vấn đề mà cậu có thể rút ra sức mạnh và bài học từ mọi vấn đề.
Ai cũng cho rằng, càng trải qua những ngày khó khăn, nụ cười trên khuôn mặt cậu sẽ ngày càng ít đi. Đồng thời, Bàng Chúng Vọng sẽ vô cùng mệt mỏi, có chút tự ti. Nhưng cậu bé 16 tuổi vẫn đứng giữa khoảng sân trống với nụ cười tỏa nắng trên môi và sự tự tin, kiên định trong ánh mắt.
Cậu nói trong một cuộc phỏng vấn: “Tôi không nghĩ gia đình mình có gì đáng để bàn luận. Mẹ tôi rất tốt, ông bà của tôi rất tốt và mọi thành viên trong gia đình tôi đều tốt như vậy. Tôi cảm thấy những người khác nên ghen tị với gia đình tôi”.
Khả năng quản lý cảm xúc tốt của Bàng Chúng Vọng cũng học từ mẹ mình, như chính cậu ấy đã nói: “Dù cuộc sống có vất vả đến đâu, nhưng trong ấn tượng của tôi, mẹ ít khi cau mày mà luôn nở nụ cười. Bởi vì mẹ cười mỗi ngày, tại sao tôi phải cảm thấy khó chịu, đó là sự di truyền tuyệt vời của mẹ”.
Không phải điều kiện kinh tế ảnh hưởng nhiều nhất đến tính tự lập của trẻ mà chính là “chỉ số thông minh” của cha mẹ. Khi Bàng Chúng Vọng còn rất nhỏ, cậu đã chứng kiến mẹ mình bị bệnh tật. Khi đó, đứa trẻ này vốn vẫn chưa biết làm gì, người mẹ nói với con: “Vậy thì con có thể dỗ mẹ”.
Vì vậy, từ 2 hoặc 3 tuổi, Bàng Chúng Vọng đã gánh vác “trách nhiệm nặng nề” là dỗ dành mẹ. Cậu sẽ kể cho mẹ nghe những câu chuyện thú vị và sẽ chủ động đảm nhận việc nhà để giảm bớt gánh nặng cho gia đình.
Khi Bàng Chúng Vọng học trung học cơ sở, mẹ cậu phải nhập viện vì ốm. Bố không thể chăm sóc người khác, vì vậy cậu một tay chăm mẹ, vừa phụ giúp việc vặt ở quán ăn cạnh bệnh viện kiếm thêm thu nhập. Quả thực là vất vả nhưng Bàng Chúng Vọng cảm thấy rất hạnh phúc vì có thể chăm sóc mẹ, vì cuối cùng cậu cũng đã trưởng thành.
Cách làm của mẹ Bàng Chúng Vọng không chỉ rèn luyện được tính tự chăm sóc, tự lập cho con mà còn trau dồi được tinh thần trách nhiệm. Đặc biệt, bà khiến con không thấy mình vô dụng, dù nhỏ nhưng vẫn có thể đóng góp cho gia đình. Chỉ khi cha mẹ cho con nhiều cơ hội thể hiện bản thân, con mới trưởng thành tốt và dễ dàng xây dựng sự tự tin.
> Xem thêm Cách kinh doanh “biến đống phế liệu thành vàng” của người Do Thái
Đầu tư vào học tập, đổi mới bắt kịp thời đại
Vào thời nhà Chu, con trai của Chu Vũ Vương – Triệu Công, sau khi được phong thái ấp thì không giống như những chư hầu khác ngày ngày đều mở yến tiệc linh đình. Ngược lại, ông thường quan sát dân tình, cùng bách tính trò chuyện.
Để tiện cho việc giao lưu, ông đã đặt nơi làm việc ngay dưới cây cam đường.
Tục ngữ Trung Quốc có câu: “Cao thủ trong nhân gian.” Khi Triệu Công dạy người khác, ông cũng tự nâng cao được kiến thức của bản thân.
Khi đến tuổi trung niên, công việc sẽ vô cùng bận rộn, việc xã giao cũng nhiều, thế nhưng không thể ngừng học hỏi. Đừng bao giờ đề cao bản thân quá mà xem nhẹ những tri thức có thể học hỏi từ mọi người.
Người xưa có câu: “Trong 3 người đi cùng ta, nhất định có 1 người là thầy của ta.” Học hỏi được càng nhiều, hiểu biết càng sâu, cơ hội phát triển ắt sẽ càng lớn.
Gia Cát Lượng từng nói “Học thì phải cần yên tĩnh, muốn có tài năng thì phải học; không học thì không biết rộng, không có chí thì việc học không thành. Mong muốn lan man thì không thể nảy sinh cái tinh túy, vội tìm cái hiểm hóc thì không nắm được cái thực tình”.
Tào Tháo cũng là một người vô cùng ham mê thư văn, hầu như sách không rời tay. Tào Tháo nói: “Phụ thân ta thích thi thư văn tịch hay, mặc dù người ở trong quân đội, nhưng sách không rời tay, nghiêm túc học tập.”
Làm người khôn ngoan thì nên luôn duy trì thói quen học tập, đồng thời cần duy trì sự tập trung và chuyên tâm.
Jay Chaudhry lớn lên trong ngôi làng Panoh trên dãy Himalaya, thuộc quận Una, bang Himachal Pradesh. Ông là con út trong gia đình có 3 anh em. Cha mẹ của Jay Chaudhry là nông dân nghèo với một mảnh đất nhỏ trồng lúa, ngô và mía.
Jay Chaudhry sống trong cảnh thiếu thốn, thường đi bộ gần 4 km mỗi ngày để đến trường đi học. Nhờ nỗ lực học tập mỗi ngày mà năm 20 tuổi là lần đầu tiên Jay Chaudhry được đặt chân lên máy bay để đến Mỹ học thạc sĩ. Theo thời gian, hiện Jay Chaudhry đang sở hữu công ty cung cấp dịch vụ bảo mật cho nhiều hãng công nghệ hàng đầu như Microsoft, Siemens..
Ở tuổi 63, Jay Chaudhry là chủ sở hữu công ty an ninh mạng Zscaler đã thăng hạng lên 577 bậc trong danh sách người giàu toàn cầu năm 2021 và lọt vào danh sách 10 người giàu nhất Ấn Độ. Tuy nhiên để đạt được những dấu ấn trên, người đàn ông này đã rất nỗ lực vào việc học tập và khi kinh doanh ông cũng có những thay đổi để bắt kịp thời đại. Có thể nói ông đã có một hành trình vượt khó phi thường.
Đầu tư cho mình chưa bao giờ là lỗ cả. Vậy nên hãy tự nỗ lực biến mình trở thành người nhìn xa trộng thật rộng để cuộc đời như ý mình muốn.
> Bạn muốn làm giàu thì nên học hỏi Bí kíp làm giàu của doanh nhân Grant Cardone sở hữu 300 triệu USD từng là kẻ không xu dính túi